Bố thủ đoạn làm thịt con, đốt nhà để lấy tiền bảo hiểm ( kỳ 1) - Biển sơ vụ án
11:47 AM
Bob Wood từng có một gia đình đông đúc với 4 con. Sau khi ly hôn, người đại trượng phu này đưa nhì con về đô thị Newman Lake thuộc vùng ngoại ô thành phố Spokane, bang Washington, còn người hiền thê đưa hai con đến nơi khác. Theresa (sinh năm 1983) và Christopher (sinh năm 1988) là nhị con thuộc quyền giám hộ của Bob. Anh ta khiến cho việc cho một công ty BĐS.

Khoảng 8h30 sáng 9/2/1999, người dân nhận thấy lửa bốc lên từ nhà của Bob Wood nên gọi hàng ngũ cứu hỏa. Đúng lúc ấy hiệu trưởng phát hiện Christopher không tới trường. Sau khi dập lửa, các nhân viên cứu hỏa xông tham gia nhà mua Christopher, nhưng không thấy.

Kiếm được tin dữ từ nhóm cứu hỏa khi đang trên đường đến công ty, Bob hối hả đi về nhà. Ưu tiên bậc nhất của người thân phụ là tìm đứa con trai 11 tuổi.

Cảnh sát phán đoán có thể Christopher gây hỏa thiến rồi trốn khỏi nhà vì sợ thân phụ trừng trị. Một số tuần trước vụ hỏa thiến, Bob gọi điện cho hoàng hậu cũ để nói về việc Christopher hay nghịch diêm.

Vào thời gian ngôi nhà bốc cháy, nhiệt độ ngoài trời rất lạnh. Nếu cậu sinh viên 11 tuổi trốn trong khu rừng gần nhà, nguy cơ tử trận vì lạnh sẽ rất cao. Vì thế cảnh sát, nhân viên cứu hỏa và hàng trăm người yêu nguyện vào rừng và những nơi khác để tậu Christopher, nhưng không có kết quả. Một người địa phương thấy cặp sách của Christopher trong rừng. Địa điểm của cặp cách thức nhà Bob Wood khoảng 9 km.

Các nhà điều tra phát hiện ngọn lửa mở màn bùng lên trong khoảng ghế sofa trong phòng khách. Với trải nghiệm của họ, những vụ cháy từ ghế sofa thường là hành vi cường bạo ý, tức là người nào đó cố tình đốt nhà Bob.

Sau cùng viễn tượng dân chúng không chờ mong đã xảy ra. Một người lao động dọn tuyết nhận thấy xác Christopher ở địa điểm cách nhà khoảng 24 km. Tử thi ốm trai bất hạnh nằm trên tuyết bên lề tuyến đường trong rừng. Một vết hằn hiện rõ trên cổ lỗ cậu bé dại, cho thấy nạn nhân bị siết cổ trước khi chết. Tay và phổi cậu tí hon không có muội than, khí CO2 không sống sót trong máu - tức thị nạn nhân không ở trong nhà khi hỏa hoán vị xảy ra.

Chân phải của cậu gầy đeo giầy trái, còn chân ngược lại đeo giầy phải. Một thiếu niên 11 tuổi và nhân thức bình thường chẳng thể đeo giầy sai. Đây là tín hiệu rõ ràng cho thấy bạn nào đó bắt cóc Christopher và xỏ giầy tham gia chân khi cậu tí hon ngất xỉu.

Cảnh sát nhận thấy điểm thất thường ở Bob. Sau khi kiếm được báo chí về vụ hỏa thiến, anh mất hơn 2 giờ để về tới nhà, khi mà thời điểm nhàng nhàng để Bob tới tổ chức kinh doanh BĐS hàng ngày là 66 phút. Như vậy, rất có thể Bob không ở tổ chức kinh doanh, mà ở đâu đó xa hơn rất đôi lúc anh nhận tin dữ qua điện thoại.

Các nhà khảo sát cũng nhận thấy Bob chi tiêu khá lãng phí và số tiền mà anh tiêu hàng tháng lớn hơn đa số thu nhập. Ngoài một xe chuyên chở, Bob vung khá phổ quát tiền để tìm một xe sport, một xe trượt tuyết. Một số tuần trước khi hỏa hoạn xảy ra, tổ chức kinh doanh bất động sản đã sa thải Bob vì họ nghi anh lấy trộm 100.000 đô la Mỹ. Giả dụ Bob đã thất nghiệp, vì sao anh vẫn giả vờ phóng xe tới tổ chức kinh doanh?

Trước khi hỏa hoán vị xảy ra, Bob mang một vali sang nhà láng giềng để gửi. Người láng giềng đã trao vali cho cảnh sát để phục vụ hoạt động thăm dò. Khi mở ra, cảnh sát thấy 3 thích hợp đồng bảo hiểm của Christopher với tổng giá trị 80.000 đô la. Hình như họ còn thấy rộng rãi ảnh về ngôi nhà. Phải chăng Bob lường trước ngôi nhà sẽ cháy nên gửi vali bên nhà hàng xóm và chụp sẵn ảnh để có thể đòi công ti bảo hiểm đền bù?
Quân Vũ / zing.Việt Nam
Xem thêm: Báo Mới Sài Gòn
0 comments